Mổ cắn có các dạng:
a) Mổ
cắn hậu môn (Ven picking): Gà đẻ nhiều quá làm
giãn dạ con hoặc gà mới vào đẻ, trứng hơi to cũng làm cho lòi dom. Khi niêm mạc
dạ con lòi ra, màu hồng kích thích gà khác mổ cắn vào làm chảy máu, màu đỏ càng
quyến rũ gà xúm lại mổ làm cho lòi cả ruột rồi chết.
b) Mổ
cắn đứt lông (Feather
pulling): ở gà nuôi nhốt không được vận động, dinh dưỡng và
khoáng không đủ, gây nên hiện tượng gà mổ lông nhau, quanh ống chân lông bị mổ
có sắc tố tập trung tạo hình màu nâu sẫm.
c) Mổ cắn ngón chân (Toe picking):
Thường xảy ra với gà con trước hết do bị đói vì thành máng cao, để xa, thiếu
máng, con bé yếu bị con to chèn. Khi không tìm được thức ăn, gà sẽ mổ chân mình
hoặc chân con khác.
d) Mổ
cắn trên đầu (Head
picking): Khi ở mào tích có vết thương là bị gà khác mổ cắn tiếp. Gà
nuôi nhốt lồng hay mổ cắn tích, mào, đầu. Gà đã cắt mỏ, nhốt ở lồng
khác vẫn nhoài đầu ra ngoài với tới mổ cắn gà nhốt bên cạnh.
Một tập hợp khá nhiều nguyên nhân gây ra
bệnh mổ cắn: Ăn thức ăn viên; Lượng ngô quá nhiều trong thức ăn; Thiếu máng ăn,
máng uống; Gà nhịn đói lâu; Thiếu ổ đẻ và ổ đẻ đặt nơi quá sáng; Nhốt chật quá;
Thức ăn thiếu chất dinh dưỡng và thiếu khoáng; Bị kích thích do ngoại ký sinh
trùng như mạt, rận,... Khi đã có một số con mổ cắn nhau; đàn gà tiếp tục thói
quen đó không cần có sự kích thích nào khác.
Khắc phục bệnh mổ cắn bằng các biện pháp:
Thức ăn chất lượng tốt; Cho ăn đủ không để gà đói lâu (kể cả phương thức thả và
cho ăn thêm); Bổ sung cho đủ protein và premix khoáng trong thức ăn; Đủ máng ăn
uống; Không nhốt quá chật; Đảm bảo chuồng thông thoáng, tránh ánh sáng mạnh
quá, gây kích thích cho gà; Nuôi đàn đông cần cắt đầu mỏ.
Khi gà bị vết thương do mổ cắn lấy thuốc
xanh Methylen bôi
vào, không bôi thuốc đỏ vì màu đỏ kích thích làm gà tiếp tục mổ cắn.
(Nguồn: Năm mơi sáu câu hỏi đáp về nuôi gà hiệu quả / Nguyễn Thanh Bình. - H. :
Hà Nội, 2009. - 110tr. ; 19cm. -Đăng ký cá biệt: VB20102990)