Câu chuyện bắt tay
08/08/24 10:15AM
Nghe nói bắt tay xã giao có lịch sử hàng ngàn năm. Gặp nhau, nắm bàn tay nhau, chuyển động nhẹ là coi như bắt tay xong.

Nghe nói bắt tay xã giao có lịch sử hàng ngàn năm. Gặp nhau, nắm bàn tay nhau, chuyển động nhẹ là coi như bắt tay xong. Nhưng bắt tay cũng cần có kỹ năng: đứng cách nhau một bước chân, phần thân hơi nghiêng về phía trước, hai chân đứng thẳng,...

Đúng như ông bà mình nhắc nhở, cái gì cũng phải học: “học ăn học nói, học gói học mở”, giờ lại học cách bắt tay. Tay bắt thì mặt mừng, mà cũng có khi vô tình bị quở trách gượng gạo, thiếu nhiệt tình.

Gần đây trên một diễn đàn, một doanh nhân tâm huyết cho rằng muốn phát triển nông nghiệp bền vững cần có cái “bắt tay 4 nhà”: nhà doanh nghiệp, nhà nông, nhà khoa học, nhà nước.

Bài này chỉ bàn về câu chuyện bắt tay giữa doanh nhân và nông dân. Bắt tay giữa nhà này nhà kia trong 4 nhà xin hẹn một bài khác, hoặc ai đó có cảm xúc thì cũng nên chấp bút để truyền cảm hứng cho nhau. Mỗi người đều có sẵn tố chất viết văn, viết báo trong người mà.

Trong ngành hàng nông sản, trừ chuỗi khép kín của doanh nghiệp, nông dân đảm nhận khâu sản xuất, gọi là đầu vào; doanh nghiệp đảm nhận thu mua bảo quản, chế biến, phân phối, xuất khẩu, gọi là đầu ra. Đầu vào và đầu ra quan hệ mật thiết với nhau, cộng sinh với nhau, không liền lạc thì ngành hàng mong manh. Không có đầu vào thì không thể có đầu ra, có đầu vào mà thiếu đầu ra sẽ ùn ứ. Vậy là hai đầu cần bắt tay nhau, nhưng ai là người chủ động đưa tay ra trước? Một doanh nhân khẳng định, đó phải là doanh nhân!

Một vị giáo sư đáng kính đúc rút: một đất nước mà từng nhóm người ngồi riêng rẽ với nhau sẽ chậm phát triển. Trong xã hội, thường thì người giàu hay tìm đến người giàu, người nghèo tìm đến người nghèo; người già quay quần với người già, người trẻ chơi với người trẻ; giới tinh hoa toạ đàm cùng giới tinh hoa; người bình dân tụ họp với người bình dân. Tương tự như vậy, doanh nhân ngồi riêng trong diễn đàn bàn chuyện thương vụ, nông dân đứng bên cánh đồng bàn riêng chuyện mùa vụ.

Khi mỗi người, mỗi tầng lớp, mỗi một không gian riêng thì không thấu hiểu nhau, khó bắt tay nhau để đi xa. Hàng ngày trên truyền thông đưa tin nơi này nơi kia, hợp đồng liên kết giữa doanh nghiệp với nông dân bị đổ vỡ. Khi thì là doanh nghiệp bội tín, chấp nhận bỏ kèo, không thu mua khi giá xuống. Khi thì nông dân phản kèo, trả cọc, không bán khi giá lên. Cái vòng lẩn quẩn như điệp khúc tuy gần đây có tiến bộ hơn nhưng mùa nào cũng có. “Tại anh tại ả hay tại cả đôi bên?”. Ngẫm nghĩ thấy đắng lòng!


Đến thăm một doanh nghiệp chế biến lúa gạo ở một xứ sở không xa đất nước mình để lại nhiều suy ngẫm. Ông chủ doanh nghiệp tâm sự, ngày tết cổ truyền, những người đến thăm đầu tiên là những người trồng lúa cung cấp nguyên liệu cho nhà máy này. Ông còn bày tỏ: “nhờ có những nông dân đó mà tôi có cơ ngơi như ngày hôm nay, nên tôi biết ơn họ!”. À thì ra, triết lý kinh doanh của ông chủ này không phải là “mua may bán đắt” mà là lòng biết ơn và sự trả ơn!

Bà con nông dân cần doanh nghiệp tiêu thụ nông sản, nhưng bà con cũng cần lắm những cái bắt tay chân tình của doanh nhân.